Chúng mình không yêu từ cái nhìn đầu tiên,
cũng không hề chắc rằng sẽ cưới nhau ngay từ lúc gặp.
Mọi thứ bắt đầu rất bình thường, nhẹ như hai người xa lạ lướt qua giữa cuộc đời.
Rồi từ “biết nhau” thành “để ý nhau”,
từ vài câu chuyện vu vơ thành những quan tâm thật lòng… tụi mình thành một phần trong cuộc sống của nhau.
Tình yêu ấy không ồn ào, không vội vàng,
chỉ lớn lên từ những điều bình dị: một tấm ảnh, một ly cà phê, một câu chuyện kể mãi không chán.
Có lúc giận, lúc im lặng, lúc tự hỏi “có đúng là người mình đợi không?”.
Nhưng cuối cùng, tụi mình vẫn quay về, chưa từng rời đi.
Và rồi chúng mình hiểu:
Tình yêu không cần hoàn hảo,
chỉ cần đúng người, để mỗi ngày muốn trở thành phiên bản tốt hơn của chính mình.